NHỊP CẦU CỦA NHỮNG YÊU THƯƠNG
Hôm nay, niềm vui hân hoan như vỡ òa bao trùm lên mảnh đất ven sông xã Đức Mỹ, huyện Càng Long, tỉnh Trà Vinh khi chiếc cầu Trà My 4 khánh thành. Chiếc cầu bê tông kiên cố sừng sững giữa dòng nước như một biểu tượng cho sự đổi thay, cho ước mơ và hy vọng của bà con nơi đây.
Trong không khí náo nhiệt của buổi lễ, chúng tôi không khỏi xúc động trước ánh mắt rạng ngời của một người đàn ông tuổi ngoại ngũ tuần. Đó là ông Nguyễn Văn Lực, 52 tuổi, ấp Đức Mỹ A. Ông chia sẻ với chúng tôi về cuộc sống của bà con trước khi có cầu.
Ngày ấy, khi chưa có cầu Trà My 4, cuộc sống của bà con nơi đây gặp vô vàn khó khăn. Mỗi khi muốn sang bờ bên kia sông, họ phải di chuyển bằng những chiếc xuồng ọp ẹp, chông chênh. Vất vả nhất là mỗi khi có người thân qua đời, việc đưa tiễn người đi xa cũng trở nên gian nan vô cùng.
Ông kể lại câu chuyện ám ảnh về đám tang của một thanh niên trẻ tuổi. Cái chết đột ngột của anh đã là một nỗi đau vô bờ bến cho gia đình và người thân. Nhưng nỗi đau ấy càng thêm xót xa khi họ phải đưa thi hài anh xuống xuồng qua sông. Dân gian có tục giữ cho thi hài người chết được nằm yên, cho nên khi khiêng linh cữu cần phải cẩn thận, nhẹ nhàng. Vận chuyển quan tài trên chiếc xuồng chông chênh là một thử thách đầy cam go. Mọi người phải huy động thanh niên trai tráng, những người khỏe mạnh để khiêng quan tài, họ phải gồng mình di chuyển quan tài lên xuồng và xuống xuồng đến nơi hạ quan chôn cất vô cùng khó khăn. Mọi người phải cẩn thận, nhẹ nhàng để linh hồn người đã khuất được an yên…
Chỉ những ai từng sinh sống nơi đây mới thấu hiểu hết những gian nan mà bà con phải đối mặt mỗi ngày. Dòng sông như một ranh giới vô hình, chia cắt cuộc sống, cản trở sự phát triển. Nỗi mong mỏi về một cây cầu kiên cố, an toàn luôn cháy bỏng trong lòng bà con Đức Mỹ.
Và ngày hôm nay, ước mơ ấy đã thành hiện thực. Hội Bảo trợ bệnh nhân nghèo TP. HCM đã tài trợ 200 triệu đồng từ nguồn ủng hộ của gia đình Kelly Võ (Việt Kiều Mỹ) để xây cầu Trà My 4, bà con địa phương đóng góp thêm chút ít để đổ bê tông cho con đường dẫn đến cầu bằng phẳng. Chiếc cầu kiên cố được xây dựng và ước mơ của tất cả mọi người được hiện thực hóa. Cây cầu như một dải lụa mềm mại vắt ngang dòng sông, nối liền hai bờ vui.
Niềm vui xúc động trên khuôn mặt từng người dân nơi đây khi họ không còn phải loay hoay với những chiếc xuồng ọp ẹp, không còn phải đối mặt với những hiểm nguy rình rập trên dòng sông. Con đường đi học của các em nhỏ cũng trở nên thuận lợi hơn, cuộc sống của bà con cũng dần được cải thiện.
Rời khỏi Trà Vinh, chúng tôi mang theo những hình ảnh đẹp về nụ cười rạng rỡ của bà con, về những cái xiết tay chan chứa niềm vui và lòng biết ơn. Chiếc cầu Trà My 4 không chỉ là một công trình giao thông, mà còn là biểu tượng cho sự đoàn kết, cho tình yêu thương và lòng nhân ái của con người.
Nhiều lắm những dòng sông, những bờ kênh… Nơi ấy, bà con vẫn đang chật vật mưu sinh, vật lộn với gian khó bởi sự ngăn cách của dòng nước. Nhiều lắm những mong mỏi được gửi gắm cho Hội BTBNN TP. HCM và những tấm lòng nhân ái giúp tạo nên những cây cầu yêu thương. Từng nhịp cầu được xây dựng chính là tình yêu thương được lan tỏa và trên hết là mang theo hy vọng của bà con nghèo khổ về một tương lai tươi sáng.